Trong “Truyện Kiều”, tác phẩm vĩ đại của văn học Việt Nam, Nguyễn Du đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về giá trị nhân đạo và ác nghiệp của thời đại. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” nằm trong phần “Gặp gỡ và đính ước” và truyền tải một cách tinh tế vẻ đẹp, tài năng và đức hạnh của hai chị em Thúy Kiều.
Tác giả Nguyễn Du không chỉ tập trung miêu tả vẻ đẹp của hai chị em mà còn tạo nên một bức chân dung đầy sắc nét. Thuý Vân được miêu tả là vẻ đẹp trang nhã, quý phái. Gương mặt, đôi mắt, giọng nói, và mái tóc của Thuý Vân đều có sắc đẹp tuyệt vời. Vẻ đẹp đó ngầm thông báo một số phận an lành và hạnh phúc.
Còn đối với Thúy Kiều, tác giả miêu tả vẻ đẹp sắc sảo mặn mà của nàng. Đôi mắt trong trẻo và long lanh, như làn nước mùa thu. Lông mày thanh nhẹ, nét xuân sơn duyên dáng. Vẻ đẹp của Kiều càng khiến thiên nhiên “ghen” và “hờn”. Nàng cũng được ca ngợi về tài năng vượt trội, thông minh và sự dày công trong sáng tạo. Thuý Kiều cũng có khả năng chơi đàn hơn cả Hồ Cầm.
Đoạn trích này của Nguyễn Du thể hiện được sự hài hòa giữa sắc đẹp và tài năng của hai chị em. Nguyễn Du sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như ước lệ, tượng trưng, ẩn dụ, nhân hoá, liệt kê để tạo nên một bức chân dung tuyệt vời của hai chị em Thúy Kiều.
Từ đoạn trích này, chúng ta có thể cảm nhận được tình cảm và lòng quý mến của tác giả đối với hai chị em. Nguyễn Du đã hoàn thành một công việc xuất sắc, vẽ nên bức chân dung toàn diện và sắc nét về đức hạnh, tài năng và vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều.