30 bài thơ về dòng sông dạt dào xúc cảm và ý nghĩa sâu sắc

Lặng ngắm nhìn dòng sông uốn quanh, tuy bên trên tĩnh lặng nhưng lại cuộn chảy mạnh mẽ ở tầng sâu, con người ta không khỏi suy tư và chiêm nghiệm về kiếp nhân sinh. Cuộc đời dài rộng, thênh thang ấy cũng chảy trôi như một dòng sông, đôi lúc êm ái và bình yên, nhưng cũng có khi trào lên nỗi buồn, niềm tiếc nuối. Ngay bây giờ hãy cùng hòa nhịp tâm hồn với những bài thơ về dòng sông ý nghĩa sau nhé!

1. Thơ về dòng sông hay nhất

Từ lâu, hình ảnh dòng sông êm đềm trôi giữa khung trời xanh ngát đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận với thi ca. Có lẽ chính vì thế mà những bài thơ về dòng sông hay nhất được tuyển chọn dưới đây vẫn luôn đọng lại trong lòng người yêu thơ thật nhiều xúc cảm.

1.1 Bài thơ Lên đường rong chơi – tác giả Thiền sư Thích Nhất Hạnh

Hải triều vọng tiếng trùng dương
Cát tường lan nở giữa vườn quê hương
Mây lành tích tụ muôn phương
Dòng sông nay đã lên đường rong chơi.

1.2 Bài thơ Thơ tình cuối mùa thu – tác giả Xuân Quỳnh

Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ

Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại… – Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may

1.3 Bài thơ Dòng sông của anh, dòng sông của em – tác giả Lai Vu

Dòng sông Đáy quê em
Sông trăng hay sông lụa
Nong kén vàng như lúa
Tròn vạnh một góc trời

Là sông dâu, tằm ơi
Sóng xanh như mắt trẻ
Sao giống nhau đến thế
Tiếng mưa như tiếng tằm ăn

Dòng sông Đà quê anh
Đá dựng ghềnh dựng thác
Mênh mông ngàn sóng bạc
Đàn voi đá nhấp nhô

Sông cho anh làm thơ
Về sức gầm của sóng
Về tầm cao chiều rộng
Những thiết kế công trình

Bình minh trên công trường
Mở ra trên dòng thác
Nguồn than trắng vô biên
Nước reo thành điệu nhạc

Dòng tơ và dòng thác
Sao gắn bó với nhau
Áo lụa sáng đèn màu
Đêm liên hoan em hát

Cuộc đời lên bát ngát
Chúng mình đi dựng xây
Anh lại gặp em đây
Hai dòng sông họp bạn

1.4 Bài thơ Nhớ con sông quê hương – tác giả Tế Hanh

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng

Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ

Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy

Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ

Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến

Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Hình ảnh cô em đôi má ửng hồng…
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc

Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
Tôi nhớ không nguôi ánh sáng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc

Tôi nhớ cả những người không quen biết…
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi

Lai láng chảy, lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không gành thác nào ngăn cản được

Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương.

1.5 Bài thơ Năm tháng rã rời như cánh cửa – tác giả Nguyễn Thiên Ngân

Thoáng chốc mà kìa đã hết năm
Cánh đào năm trước chửa tàn xong
Bài ca xuân cũ còn chưa tắt
Khói còn tha thiết toả mù sông.

Kìa ai vai cứng sần như đá
Đã thản nhiên quen chuyện gánh gồng
Chiều nay ghé mặt soi gương nước
Mắt buồn như đựng chín dòng sông.

Kìa ai vai mỏng gầy như lá
Đường chẳng ai về chung gió mưa
Mảnh trăng xanh buốt cài trên tóc
Tri kỷ đâu ai bảo em chờ…

Kìa ai cay mắt mà quên khóc
Hẳn mất nhiều hơn có thể ngờ.
Kìa ai trống rỗng, thân phiêu hốt
Chắc còn trong túi ít câu thơ?!

Năm tháng rã rời như cánh cửa
Hết mở ra thôi lại đóng vào
Ta có cuộc đời ta sấp ngửa
Trùng ngộ cuồng say với ly tao.

1.6 Bài thơ Dòng sông thơ – tác giả Thiên Ân

Dòng sông thơ ngực no tròn thiếu nữ
Hương phù sa bồi đắp mãi tháng năm
Những đường cong mơn mởn dòng tình tự
Rạo rực cháy lên giấc mộng đêm rằm

Dòng sông thơ dệt vì sao ngập lối
Đáy nước long lanh phủ b

About The Author