Hãy tưởng tượng, bạn là một học sinh nhỏ đang cố gắng tiết kiệm tiền để mua một chiếc xe đạp mới để đi học. Khi cuối cùng bạn đã có đủ tiền để mua, đột nhiên, trên đường, bạn chứng kiến một đám cháy và không thể ngừng giúp đỡ một đứa bé bị mắc kẹt trong ngọn lửa. Trong quá trình cứu bé, bạn đã mất toàn bộ số tiền tiết kiệm được trong ngôi nhà đang cháy.
Điều làm bạn cảm thấy hạnh phúc không phải là mất tiền, mà là sự cứu sống của đứa bé và sự hạnh phúc trở lại cho người mẹ. Câu chuyện “Chiến Dịch SS10” thực sự làm chúng ta thấm đậm tình yêu thương. Chỉ có lòng yêu thương chúng ta mới thực hiện được những hành động cao cả như vậy.
Contents
Chiếc xe đạp dị kỳ của Tí
Mỗi ngày, khi Tí cưỡi chiếc xe đạp đến trường, bạn bè luôn cười nhạo: “Ngài Ðôn Kihôtê cưỡi lừa tới!”. Chiếc xe đạp của Tí thực sự rất đặc biệt. Nó có màu vàng óng ánh. Bề mặt có vết rỉ sét. Vè sau cong lên như đuôi con ngựa. Tay cầm vểnh cao, giống như đôi tai lừa. Tí, 14 tuổi, cầm chắc cái càng dài và cưỡi con vật bằng sắt như thể điều khiển tốc độ. Với đôi vai cao và cổ thụt mất, Tí trông thật khó nín cười.
Tí đặt xe đạp ở chỗ đỗ và nghĩ: “Đợi chút nhé!”.
Chiến Dịch SS10
Kể từ một năm trước, Tí đã thực hiện một kế hoạch mà nó gọi là “Chiến Dịch SS10”. Ban ngày đi học, buổi tối Tí làm công việc rửa chén tại một nhà hàng lớn để kiếm tiền. Dù làm việc vất vả nhưng thu nhập khá. Tiền kiếm được Tí dùng để tiết kiệm để mua một chiếc xe đạp đua bóng lộn, niền căm sáng lấp lánh, có cần sang số 10 tốc độ (SS10).
Và bây giờ, sau khi đã tích luỹ đủ tiền, vào một buổi chiều thứ năm, khi được nghỉ học, Tí đi mua chiếc xe đạp. Trái tim nó đập mạnh khi đặt xấp tiền mới vào túi áo, và lấy hai cây kim tây gài miệng túi cẩn thận, nghĩ rằng “Dù có mọc cánh, cũng không thể bay đi đâu được”.
Nhưng bất ngờ, trời tháng tư nắng như đổ lửa và đất dưới chân nóng bỏng. Đột nhiên, Tí nghe tiếng la toáng lên: “Cháy! Cháy!”. Trước mặt nó, ngọn lửa bùng lên cao ngất. Mọi người xung quanh hoảng sợ, chạy loạn xạ, gọi nhau. Bên trong ngọn lửa, có tiếng trẻ con khóc thét từ một căn nhà đang cháy. Tí đã lao đến đó và nhận ra ngôi nhà bằng gỗ chắc chắn, cửa đóng kín bằng một ổ khoá lớn.
Tí cố gắng đẩy cửa, nhưng không thành công. Thì ra, gỗ cẩm quá chắc. Tí nhìn xung quanh và thấy một khúc gỗ lớn hơn ba thước. Nó ôm lấy khúc gỗ nặng và đập vào cánh cửa. Mạnh hơn, mạnh hơn nữa! Nhưng cánh cửa vẫn không mở được. Tí dùng hết sức mình đẩy khúc gỗ lần nữa. Khi tấm ván bên dưới nứt ra, Tí đạp mạnh vào đó. Tấm ván bung ra. Không mất thời gian, Tí lao ngay vào trong nhà. Khói và cay xé mắt. Tí vừa quờ quạng gọi: “Bé ơi! Bé!”.
Sau khi thực hiện nhiệm vụ cứu bé, Tí không thể thoát khỏi vụ cháy. Nó đã cởi áo để dập lửa mở đường thoát. Áo nhanh chóng bắt lửa và bùng cháy.
Bé và mẹ được hòa về
Tí ôm bé và cố gắng thoát khỏi lửa nhưng không thành công. Tí đã cởi nút áo, dập lửa và mở đường thoát. Trong cái áo cháy đó, số tiền mua xe đạp đã bị mất.
Tí quay lại tìm kiếm nhưng không có kết quả. Không còn áo nữa. Chỉ còn tro và than. Chiếc xe đạp mơ ước đã biến mất. Một năm làm việc vất vả cũng vô ích. Tí cảm thấy tiếc nuối như một người lạc hồn. Nhưng khi nhớ lại vẻ mặt hạnh phúc của người mẹ khi nhận lại đứa con, khi nhớ đến đôi tay bé xíu của đứa bé ôm chặt cổ Tí, Tí cảm thấy niềm vui dịu dàng tràn đầy trong lòng.
Tí nghĩ: “Đành làm Ðôn Kihôtê cưỡi lừa thêm một năm nữa vậy. Rửa chén thêm một năm nữa cũng được thôi”.
Và “Chiến Dịch SS10” vẫn tiếp tục.
Thiên Đàng và Địa Ngục trong con người
Hạnh phúc không phải là điều con người tưởng tượng trong các thiên đàng và địa ngục. Thực tế, chỉ có con người ở trên hành tinh này, những người gây hại cho chính bản thân và các loài động vật khác, mới là cảnh giới Địa Ngục. Ngược lại, những người sống biết yêu thương và tha thứ không gây hại cho chính bản thân và tất cả các sinh vật khác, chính là cảnh giới Thiên Đàng.
Thiên Đàng và Địa Ngục không phải ở nơi xa xôi, mà chính là cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Nếu tất cả mọi người trong xã hội đều sống với lòng yêu thương và sẵn lòng tha thứ cho những sai lầm, thì xã hội mà chúng ta sống sẽ trở thành Thiên Đàng.
Nhưng hãy nhớ rằng Thiên Đàng và Địa Ngục đều do chính con người tạo ra. Vì vậy, những câu chuyện trên chỉ mang ý nghĩa của Thiên Đàng và Địa Ngục.