Trong tuyệt phẩm “Vang bóng một thời”, tác giả Nguyễn Tuân đã sáng tạo ra nhân vật Huấn Cao – một con người tài hoa, thanh cao và đầy sự dũng cảm. Huấn Cao không chỉ có tài viết chữ đẹp mà còn là một anh hùng giàu khí phách. Tác phẩm này là một lời ca ngợi về cái đẹp, sức mạnh và sự bất tử của nó.
Huấn Cao – Một nghệ sĩ tài hoa
Huấn Cao được miêu tả như một người có tài viết chữ xuất sắc. Tài năng của ông được thể hiện thông qua cuộc đối thoại giữa viên quản ngục và thầy thơ lại, nơi người ta khen ngợi tài viết chữ nhanh và đẹp của ông. Huấn Cao cũng có khả năng bẻ khóa và vượt ngục. Ông là một nhân vật tài hoa trong nghệ thuật thư pháp, được mệnh danh là “thần thơ thánh chữ”.
Huấn Cao – Một anh hùng khí phách
Huấn Cao hiện lên như một con người dũng cảm, luôn chống lại sự bất công và trật tự xã hội. Để tô đậm sự anh dũng của ông, tác giả đã miêu tả chi tiết về sự bận tâm và sự tôn trọng của viên quản ngục đối với ông. Huấn Cao không sợ cường quyền và tỏ ra khinh bạc đến điều.
Huấn Cao – Một con người có thiên lương trong sáng
Huấn Cao không chỉ có tài năng và khí phách, mà còn có thiên lương trong sáng. Ông luôn giữ vững nhân cách của mình và không bị lay chuyển bởi sức mạnh của cường quyền hay tiền bạc. Huấn Cao không vì vàng ngọc hay quyền thế mà ép mình viết câu đối. Ông chỉ muốn có được một tấm lòng trong thiên hạ và truyền đạt di huấn cho đời. Tâm huyết của Huấn Cao được truyền tải thông qua việc cho chữ và những lời khuyên ý nghĩa.
Trong truyện ngắn “Chữ người tử tù”, Nguyễn Tuân đã thành công trong việc tạo dựng một nhân vật tài hoa, thanh cao và có thiên lương trong sáng. Tác phẩm này là một bài học về cái đẹp và niềm tin vào sức mạnh của nó.