Nghề giáo và những hạnh phúc giản đơn

Những người thầy giáo luôn cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy thành công của học trò. Dù cuộc sống không giàu có, nhưng người giáo viên luôn tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong công việc của mình.

Niềm vui của người thầy

Hằng năm, vào ngày Nhà giáo Việt Nam, mỗi người thầy đều cảm thấy hạnh phúc khi đảm nhận vai trò của mình. Đối với tôi, sau khi rời quân ngũ và thử nghiệm nhiều công việc khác nhau, tôi đã quyết định theo đuổi nghề giáo.

Dù có nhiều lời phê phán, nhưng tôi không hối tiếc vì quyết định của mình. Bởi vì tôi hiểu rằng không có nghề nào mang lại niềm vui và hạnh phúc như nghề giáo.

Gặp gỡ con trẻ và tri thức

Nghề giáo cho tôi cơ hội tiếp xúc hàng ngày với con trẻ và khám phá nhiều tác phẩm văn học mà tôi yêu thích. Lúc vào Đại học Sư phạm, tôi đồng hành với những người bạn trẻ hơn mình nhưng cùng năng động và tràn đầy sức sống.

Sau khi ra trường, mọi người lựa chọn nghề nghiệp khác nhau, nhưng nhiều người vẫn theo đuổi nghề giáo. Bất chấp khó khăn và gian khổ, chúng tôi tin rằng con đường này là con đường kiến thức và niềm vui.

Nghề dạy học và niềm tự hào

Nghề dạy học không mang lại thu nhập lớn, nhưng đối với tôi, cuộc sống không chỉ dựa vào điều đó. Tôi quan niệm rằng ông sống để góp phần vào quê hương và đất nước. Nhiệm vụ của tôi không chỉ là truyền đạt tri thức cho học trò mà còn là mang lại niềm vui và hy vọng cho cuộc sống của chúng.

Dù cuộc sống có khó khăn, tôi luôn cố gắng vượt qua để thực hiện trách nhiệm của mình. Những niềm vui và hạnh phúc nhỏ bé của việc dạy học đến và đi bất ngờ.

Hạnh phúc trong sự nghiệp “trồng người”

Hàng ngày, chúng tôi phải đối mặt với áp lực từ nhiều phía khác nhau. Nhưng bên cạnh đó là trách nhiệm và sứ mệnh của một người thầy tận tụy đối với sự phát triển của giáo dục.

Khi đứng trước lớp học, tôi nhìn thấy những khuôn mặt trẻ thơ đang rất háo hức chờ đợi bài giảng của mình. Trong lòng, tôi cảm thấy hạnh phúc. Dù đi dạy suốt đời, học trò vẫn là những cô cậu học trò đáng yêu, ngây thơ và đầy khát khao. Đôi khi, tôi cảm thấy mình không có tuổi… hạnh phúc vô tận.

Đêm khuya, tôi chỉ một mình bên các bài kiểm tra của học trò. Tôi đọc và sửa từng dấu câu, từng lỗi chính tả, và loại bỏ những từ không phù hợp. Đôi khi, khi đọc những bài viết kém chất lượng, tôi cảm thấy bực bội, nhưng khi đọc những bài viết đẹp, tôi tự hào và cảm thấy giàu có.

Hạnh phúc trong sự trưởng thành của học trò

Cứ mỗi năm, nhưng người thầy như chúng tôi gặp hàng trăm học trò, mỗi học trò có tính cách và ý thức học tập khác nhau. Một vài em học đánh trống lảng, nhưng tình yêu nghề giáo và trách nhiệm của người thầy giúp các em thay đổi tính cách và ý thức học tập.

Những khoảnh khắc vô tên và không tiếng nói đó là nguồn động lực cho người thầy. Hạnh phúc của người thầy không nằm ở những điều to lớn, mà từ những điều giản đơn trong cuộc sống với học trò. Tình thầy trò dù có thay đổi nhưng vẫn là một tình cảm thiêng liêng và cao đẹp.

Vì vậy, tôi yêu nghề giáo và yêu những ánh mắt chân thành của học trò. Họ đến từ những hoàn cảnh khó khăn và đầy tham vọng.

About The Author