Nam Cao, một trong những nhà văn hàng đầu của văn học Việt Nam, đã để lại một di sản vĩ đại với quan điểm nghệ thuật của mình. Hãy cùng tìm hiểu về tài năng và tầm ảnh hưởng của ông qua hai tác phẩm tiêu biểu “Trăng Sáng” và “Đời Thừa”.
“Trăng Sáng” – Bức tranh sáng tạo về cuộc sống
Trong tác phẩm “Trăng Sáng”, Nam Cao đã đề cao ý nghĩa của văn chương nghệ thuật. Đối với ông, văn chương phải truyền tải những điều thật sự trong cuộc sống, những hành trình của con người và xã hội. Ông viết: “Nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối! Nó có thể chỉ là tiếng đau khổ, thoát ra từ kiếp người lầm than”. Điều này phản ánh quan điểm nghệ thuật chân thực của Nam Cao, khi ông mang trong mình sự thương xót với những người nghèo khó và luôn cố gắng đấu tranh cho một xã hội tốt đẹp hơn.
“Đời Thừa” – Tâm huyết và trách nhiệm với nghệ thuật
Trong tác phẩm “Đời Thừa”, Nam Cao chia sẻ quan điểm về tâm huyết và trách nhiệm của người viết với nghệ thuật. Ông cho rằng, khi chọn nghề viết, ta phải đặt tâm huyết và đam mê vào đó. “Đói rét không có nghĩa lý gì đối với gã tuổi trẻ say mê lý tưởng”, ông viết. Với Nam Cao, nghệ thuật là tất cả, ngoài nghệ thuật không có gì quan trọng hơn. Ông mong muốn người viết phải có lòng chung thủy và viết những tác phẩm chân thành và sâu sắc để tạo ra sự lan tỏa nhân đạo trong tâm hồn người đọc.
Nam Cao đã để lại một di sản văn học vĩ đại trước cách mạng tháng Tám. Qua quan điểm nghệ thuật trong “Trăng Sáng” và “Đời Thừa”, ta có thể hiểu rõ hơn về tư tưởng và đóng góp của ông cho văn học Việt Nam. Thật không ngạc nhiên khi Nam Cao – một nhà văn trẻ tuổi – lại để lại một di sản văn chương vĩ đại đến thế.