Nhà thơ Nguyễn Duy cho biết rằng “Ánh trăng” là một tác phẩm không chỉ là kết quả của tâm hồn sáng tác mà còn là dòng chảy cuộc sống mà nghệ sĩ mang trong lòng. Qua những dòng cảm xúc dâng trào trong “Ánh trăng” của Nguyễn Duy, ta cảm nhận được một ngòi bút sâu sắc, một trái tim rung động trước những thay đổi nhỏ bé nhất, và một khát khao truyền cảm hứng cho mọi người lẽ sống, cách sống trọn vẹn, tình nghĩa.
Nguyễn Duy, sinh năm 1948, là nhà thơ thuộc thế hệ trưởng thành từ kháng chiến chống Mỹ. Thơ của ông tập trung vào chiều sâu nội tâm với những trăn trở day dứt, suy tư. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, Nguyễn Duy đã tạo ra một tác phẩm lung linh và rực rỡ mang tên “Ánh trăng”. Tác phẩm này đề cập đến những triết lí về cuộc sống, tình nghĩa và sự thay đổi mà con người đối mặt trong thời đại hiện đại.
“Ánh trăng” bắt đầu bằng những hồi tưởng về quá khứ đẹp, về những tình cảm gắn bó giữa con người và vầng trăng. Các câu thơ nhẹ nhàng như những lời thủ thỉ, tâm tình, kể về quãng thời gian của tuổi thơ và chiến tranh khốc liệt. Ngôn ngữ thơ mộc mạc, bình dị của “Ánh trăng” mang đến cho độc giả một cảm giác gần gũi, thân thiết với thiên nhiên và sự trọn vẹn của tình nghĩa.
Tuy nhiên, câu chuyện của “Ánh trăng” cũng thể hiện sự thay đổi trong mối quan hệ giữa con người và vầng trăng. Được sống trong thành phố hiện đại, xa cách với thiên nhiên, con người dần quên đi tình nghĩa và sự tròn đầy của trăng. Nhưng chỉ một biến đổi nhỏ như ngừng điện có thể làm thay đổi tất cả. Khi đèn điện tắt, con người mới nhận ra vẻ đẹp thiên nhiên và giật mình trước sự thay đổi của lòng mình. Đây là lúc nhận ra sự vô tình, lãng quên và hờ hững của mình đối với quá khứ.
“Ánh trăng” cũng thể hiện cảm xúc và suy ngẫm sâu sắc của tác giả. Nhà thơ đối diện với trăng với tư thế tập trung và sự thành kính. Cuộc gặp mặt bất ngờ với trăng gợi lên những kỉ niệm đẹp và những xúc động mạnh mẽ. Trăng tròn đầy và vẹn nguyên dẫn tới những suy ngẫm về sự bất biến và sự thay đổi của cuộc sống, cũng như về tình nghĩa và thủy chung.
Cuối cùng, “Ánh trăng” là một tác phẩm đầy cảm xúc và triết lý. Câu chuyện của nhà thơ không chỉ áp dụng cho bản thân ông mà còn cho cả thế hệ đã trải qua những năm tháng gian khổ của chiến tranh. Câu chuyện của vầng trăng cũng liên kết với nhiều câu chuyện khác, tạo nên một tiếng chuông lớn về lòng thủy chung và vị tha. “Ánh trăng” nhắc nhở chúng ta không bao giờ quên quá khứ, không bao giờ sống bạc bẽo và vô tình. Cuộc sống có thể thay đổi, nhưng lòng người không bao giờ nên quên đi tình nghĩa và thủy chung.