Thấm thoát đã chớm thu, thời tiết trở nên se lạnh. Một mùa mới bắt đầu, và cùng với nó là buổi khai giảng năm học. Hôm đó, tôi dậy sớm và cùng mẹ đi đến trường. Mưa rơi rất to, nhưng không thể làm giảm đi sự háo hức trong tôi. Những bước đi trong con hẻm quen thuộc đã trở nên lạ lẫm với tâm trạng xáo động: tôi đã vào lớp một, tôi đã trưởng thành.
Trước cửa trường, bảng tên “Trường tiểu học Nguyễn Khuyến” to lớn nhấp nháy màu xanh. Một số học sinh đang tập trung trước cổng, trong những bộ áo dài trắng và khăn quàng đỏ. Cảm giác vui tươi không hề bị mưa làm giảm đi sự phấn khởi này. Tôi nhìn quanh và thấy rất nhiều bạn mới, nhưng cũng có những bạn đã quen và đang nắm tay mẹ để vào trường.
Mưa dần tạnh, và buổi lễ khai giảng bắt đầu. Lá cờ đỏ sao vàng phấp phới trong ánh nắng. Cô hiệu trưởng đọc báo cáo và mục tiêu cho năm học mới. Tiếng vỗ tay vang lên từ cả trường.
Sau buổi lễ chào cờ, tôi cùng các bạn trong lớp xếp hàng và bắt đầu buổi học đầu tiên. Ban đầu, tôi cảm thấy bỡ ngỡ và mọi thứ xung quanh đều lạ lẫm. Nhưng nhờ sự giúp đỡ và sự nồng nhiệt của bạn bè cùng lứa, tôi cảm thấy dễ dàng hòa nhập.
Kỉ niệm của buổi khai giảng đầu tiên trong cuộc đời tôi đã trở thành những hình ảnh đẹp và man mác. Những nụ cười, tiếng vỗ tay và tiếng trống khai giảng đã chạm đến tâm hồn tôi và làm thay đổi cuộc sống của tôi.
Cùng với những năm tháng trôi qua, tôi đã trưởng thành và không còn là một cô bé lớp một ngày nào nữa. Những kỷ niệm của buổi khai giảng ấy dù đã phai nhòa, nhưng vẫn còn mãi trong tâm trí tôi. Đó là kỉ niệm của một thời thơ ấu và những ngày khai trường mùa thu đáng nhớ.