Trong truyện Chữ người tử tù của tác giả Nguyễn Tuân, hình ảnh viên quản ngục được miêu tả là một nhân vật đặc biệt có tâm hồn trong sáng và yêu cái đẹp. Dù là người có chức vụ coi ngục, nhưng ông không phải là kẻ xảo quyệt, ham tiền hay tham quyền. Ngược lại, ông là người biết trọng người tài, trân trọng ánh sáng thiên lương.
Về ngoại hình, quản ngục được miêu tả là người trung niên với đầu điểm hoa râm và râu đã ngả màu. Khuôn mặt ông điềm đạm, nhăn nheo, phúc hậu, tạo nên vẻ kín đáo và êm nhẹ. Ông có tính cách dịu dàng, không sống bằng tàn nhẫn hay lừa lọc như những người khác cùng chung chốn đề lao.
Viên quản ngục còn có đời sống nội tâm sâu sắc và một tấm lòng biệt nhỡn liên tài. Ông đã biểu hiện tấm lòng này qua việc đối đãi đặc biệt với Huấn Cao, một người tù tài hoa. Mỗi ngày, ông lại dâng rượu thịt cho Huấn Cao trước bữa cơm tù, không chỉ với Huấn Cao mà còn với bạn bè của Huấn Cao. Trong những hành động này, ông đã không chỉ đặc biệt quý trọng tài năng và cái đẹp của Huấn Cao, mà còn cho thấy lòng biết yêu cái đẹp và tôn trọng người tạo ra nó.
Việc viên quản ngục muốn có chữ của Huấn Cao không phải chỉ là một sự thèm khát, mà là một ước nguyện cao quý. Ông hy vọng có thể treo những câu đối của Huấn Cao trong nhà mình và coi đó như một báu vật trên đời. Ông đã hi sinh nhưng ước mơ này vì Huấn Cao, dù bị nguy hại đến tính mạng của mình. Điều này cho thấy sự tình yêu và tấm lòng biệt nhỡn liên tài của ngục quan.
Hình ảnh viên quản ngục trong truyện Chữ người tử tù đã thành công xây dựng một nhân vật với tình cảm trong sáng và tình yêu với cái đẹp. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ, hành động và mô tả tinh tế để khắc họa nhân vật này. Qua đó, ông đã chứng minh rằng cái đẹp và cái thiện luôn đủ sức đánh bại mọi sự xấu xa, bẩn thỉu trong cuộc sống.
Cùng với nhân vật Huấn Cao, viên quản ngục đã góp phần làm nổi bật chủ đề của truyện và điểm mạnh của tác phẩm. Hình tượng này tạo nên kết nối giữa hai phía đối lập và thể hiện triết lý rằng cái đẹp và cái thiện sẽ luôn chiến thắng trong mọi hoàn cảnh.
Ảnh minh họa: