Mở bài:
Văn học mang đến cho người đọc hai giá trị thẩm mĩ: cái đẹp của văn học và cái đẹp của cuộc sống.
Nhà văn chân chính: Dẫn đường tới cái đẹp
Nhà văn chân chính luôn hướng sự sáng tạo về con người, khám phá, ngợi ca cuộc sống. Họ sử dụng tài năng của mình để phục vụ đời sống và lợi ích của con người. Vị như người dẫn đường, nhà văn mở ra tầm nhìn, giúp mọi người đi đúng hướng và khám phá cuộc sống. Tác phẩm của họ là xứ sở cái đẹp, nơi chứa đựng những thứ tốt đẹp, cao cả và nhân văn. Sứ mạng thiên chức của nhà văn là viết về cái đẹp, ngợi ca cái đẹp và giúp người đọc khám phá cái đẹp được nhà văn gửi gắm trong tác phẩm.
Cái đẹp trong tác phẩm không chỉ nằm ở nội dung mà còn ở nghệ thuật. Ngôn từ, hình tượng, kết cấu và các hình thức nghệ thuật sinh động tạo ra một cái đẹp tinh tế. Tác phẩm không chỉ rung động thẩm mĩ mà còn hướng con người tới những điều tốt đẹp nhất của cuộc sống, làm người ta yêu mến cuộc sống hơn. Do đó, niềm vui của nhà văn chân chính chính là việc dẫn đường cho bạn đọc đến với xứ sở của cái đẹp.
Vẻ đẹp của con người trong tác phẩm “Lặng lẽ Sa Pa”
Trong tác phẩm “Lặng lẽ Sa Pa”, chúng ta được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp của những con người lao động và cống hiến cho đời. Các nhân vật anh thanh niên trong công việc, trong cuộc sống và trong quan hệ với mọi người như ông kĩ sư vườn rau Sa Pa và anh thanh niên lập bản đồ sét, đều có vẻ đẹp đặc biệt. Họ ghi dấu lòng người bằng sự cống hiến và thầm lặng. Những hình ảnh này khiến chúng ta cảm phục, noi theo và tin yêu cuộc sống.
Cái đẹp của truyện không chỉ gắn liền với nội dung mà còn ở nghệ thuật. Từ tiêu đề truyện đã thu hút chúng ta ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cốt truyện đơn giản, không có quá nhiều sự kiện nhưng lại mang đến cuộc gặp gỡ bất ngờ của các nhân vật. Nhân vật chính không được đặt tên, nhưng qua nhiều góc nhìn và diễn biến của câu chuyện, nhân vật hiện lên rõ nét. Ngôn ngữ của truyện giàu hình ảnh, giàu cảm xúc, giàu chất tạo hình và thấm đẫm chất thơ.
Những cái đẹp về nội dung và nghệ thuật của truyện là sản phẩm của quá trình lao động cực nhọc, sáng tạo và đam mê của nhà văn. Họ là những kĩ sư tâm hồn đã đốt cháy mình để có được ánh sáng, niềm vui đưa ta đến bến bờ xứ sở cái đẹp.
Kết bài
Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” mang đến cho chúng ta xứ sở cái đẹp là vẻ đẹp của những con người lao động và cống hiến cho đời. Mặc dù đã ra đời từ lâu, nhưng sức sống của nó vẫn ấn tượng và bền lâu trong lòng bạn đọc. Truyện là một sự chứng minh rõ ràng rằng niềm vui của nhà văn chân chính là dẫn đường đến với xứ sở cái đẹp.