Bài thơ “Sóng” của nhà thơ Xuân Quỳnh đã mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng và hứng thú rất lớn. Trong bài thơ này, nhà thơ đã sử dụng hình ảnh của con sóng để diễn tả những trăn trở và khát vọng trong tình yêu của mình. Chúng ta hãy cùng phân tích ba khổ thơ cuối (khổ 7, 8, 9) để hiểu rõ hơn về bài thơ này.

Khổ 7: Tự tin vào tình yêu vĩnh cửu

Trong khổ 7, nhà thơ thể hiện niềm tin mạnh mẽ của mình vào tình yêu. Xuân Quỳnh nhìn những con sóng trên biển và thấy được sự mãnh liệt và vô tận của chúng. Dù có bao nhiêu khó khăn và trở ngại, những con sóng đó vẫn đang hướng về bờ. Nhà thơ dùng hình ảnh này để tường thuật về tình yêu mãnh liệt của người con gái. Như con sóng xa vời cách trở vẫn tìm được đến bờ, nhưng chắc chắn anh và em sẽ vượt qua mọi khó khăn để đến với nhau, để sống trong hạnh phúc trọn vẹn của một cặp đôi, mặc dù có bao xa cách. Gian nan và thử thách là những yếu tố không thể thiếu trong tình yêu. Chỉ qua những thử thách đó, tình yêu mới được thực sự vững bền và mãnh liệt.

Khổ 8: Băn khoăn và lo lắng trong tình yêu

Trong khổ 8, nhà thơ thể hiện những băn khoăn và lo lắng trong tình yêu. Khác với những khổ thơ trước đó nhắc đến niềm vui và nhớ thương, đoạn thơ này lại thể hiện những tâm trạng băn khoăn. Đó cũng là tâm trạng của một người phụ nữ đa cảm như Xuân Quỳnh, luôn dự cảm những giông bão cuộc đời dù lòng vẫn tin yêu. Nhà thơ sử dụng phép so sánh để nói về sự ngắn ngủi của thời gian. Người đọc cảm nhận rõ được những lo lắng và ngậm ngùi trong những từ “tuy dài thế – vẫn đi qua – dẫu rộng”. Cuộc đời dù dài nhưng tuổi trẻ của mỗi con người là hữu hạn. Với tình yêu, không thể ngăn nổi “năm tháng vẫn đi qua”. Hình ảnh biển khơi rộng lớn cũng không thể ngăn một đám mây bay về cuối chân trời. Xuân Quỳnh nhạy cảm với sự chảy trôi của thời gian và tiếc nuối về sự hữu hạn của cuộc sống con người. Tuy vậy, nhà thơ vẫn tin tưởng vào lòng nhân hậu và tình yêu chân thành của mình sẽ vượt qua mọi khó khăn. Xuân Quỳnh yêu thương mãnh liệt, nhưng cũng tỉnh táo nhận thức về trắc trở và thử thách trong tình yêu. Tình yêu sẽ chỉ bất tử khi nó hòa vào biển lớn của tình yêu nhân loại.

Khổ 9: Khao khát mãnh liệt của tình yêu

Ba câu thơ cuối cùng của bài thơ “Sóng” là khát vọng mãnh liệt của Xuân Quỳnh. Nhà thơ muốn mình trở thành “trăm con sóng nhỏ”, chỉ khi đó mới thực sự trọn vẹn và không thể phân biệt được giữa con sóng và đại dương. Tình yêu của con người cũng vậy, chỉ khi hòa vào biển lớn của tình yêu nhân loại, tình yêu mới mãi bền vững. Xuân Quỳnh muốn tình yêu của mình không chỉ tồn tại trong khoảng thời gian ngắn mà còn mãi mãi vĩnh cửu. Bài thơ kết thúc bằng khát vọng muốn bất tử hóa tình yêu, thể hiện lòng hồn hậu, chân thành và giàu trực cảm của người phụ nữ.

Đây chỉ là phân tích ngắn gọn về ba khổ thơ cuối của bài “Sóng” của Xuân Quỳnh. Mỗi người có thể có những cảm nhận và suy nghĩ khác nhau khi đọc bài thơ này. Hy vọng rằng phân tích này đã giúp bạn hiểu sâu hơn về sự tài năng và cảm xúc của nhà thơ Xuân Quỳnh thông qua bài thơ “Sóng”.

About The Author