Thân gửi nhà văn An-đéc-xen,
Đã hơn một thế kỉ trôi qua kể từ ngày ông viết truyện ngắn “Cô bé bán diêm”, nhưng người đọc trên khắp hành tinh này, nhất là những bạn nhỏ, vẫn luôn nghe văng vẳng đâu đây lời nguyện cầu tội nghiệp của cô bé. Ước mơ của cô bé trong câu chuyện là được sống mãi bên bà trong tình yêu thương, muốn thoát khỏi cảnh đói rét, đau khổ.
Thực tế, cô bé đã chết rét, chết đói trong đêm giao thừa giữa khu phố với những ngôi nhà ngập tràn ánh sáng. Nhưng dưới ngòi bút yêu thương của ông, chứa chan sự đồng cảm, người đọc vẫn cảm giác rằng cô bé tội nghiệp ấy không chết. Em đang đi vào một thế giới khác, hạnh phúc và yêu thương hơn.
Câu chuyện “Cô bé bán diêm” đã mang đến cho em một điều tốt đẹp. Em đã nhận ra rằng tình người và sự yêu thương là những điều quý giá nhất trong cuộc sống. Nhưng đồng thời, em cũng nhận thức được rằng không phải lúc nào cũng có một kết thúc viên mãn, nhưng điều quan trọng là chúng ta luôn cần đặt lòng trân trọng những thứ tốt đẹp trong cuộc sống và luôn có lòng nhân đạo đối với người khác.
Hi vọng rằng những câu chuyện ngọt ngào và ý nghĩa của ông sẽ tiếp tục ngợi ca tình yêu thương và khơi gợi trái tim chúng ta đến với những giá trị nhân văn tốt đẹp hơn.
Rất cảm ơn ông đã cho chúng ta một câu chuyện đáng nhớ và sâu sắc.
Trân trọng,
[Your Name]