Malcolm Dalkoff là một cậu bé nhút nhát, dễ tổn thương. Cậu ít bạn và luôn cô đơn. Một ngày, cô giáo đọc cho cả lớp câu chuyện “Loài vật là bạn thân của con người” và yêu cầu mỗi học sinh tự viết phần kết cho câu chuyện. Malcolm thích ý tưởng này, vì vậy cậu đã nhanh chóng hoàn thành bài viết của mình vào chiều tối đó. Tuy nhiên, Malcolm chỉ tự tin đem bài viết của mình cho cô giáo một tuần sau đó. Đối với Malcolm, điều quan trọng không phải là những gì cô giáo cho điểm hay nhận xét về bài viết của cậu, mà là bốn chữ “Em viết hay lắm” mà cô đã phê. Bốn chữ ấy đã thay đổi cuộc sống của cậu bé. Trước đó, Malcolm chưa bao giờ tự tin về bản thân mình hoặc những gì cậu đã làm. Nhưng sau buổi học đó, cậu đã chạy về nhà, ngồi xuống và bắt đầu viết một câu chuyện ngắn, một câu chuyện về những giấc mơ mà cậu từng có và không bao giờ nghĩ rằng chúng có thể trở thành hiện thực. Càng ngày, Malcolm viết càng nhiều và luôn mang những câu chuyện đến cho cô giáo đánh giá. “Cô ấy là một cô giáo tuyệt vời!” Malcolm không chỉ nhớ cô vì đã trở thành người bạn thân thiết của cậu mà chính vì bốn chữ đầu tiên mà cô đã từng phê: “Em viết hay lắm!” Đó là điều đã thay đổi cả cuộc đời cậu bé.
Sau nhiều năm, Malcolm Dalkoff đã trở thành một nhà văn nổi tiếng, xa lắc hình ảnh cậu bé nhút nhát và tự ti. Cậu quay trở lại thăm trường cũ và gặp lại cô giáo ngày xưa. Malcolm cảm ơn cô không chỉ vì đã trở thành người bạn thân của cậu mà còn vì bốn chữ đầu tiên mà cô đã từng phê: “Em viết hay lắm!” Chính những chữ ấy đã thay đổi cuộc đời của cậu bé.
(Nguồn: Nhiều tác giả, Trái tim có điều kỳ diệu, Nhà xuất bản Trẻ, 2002)