Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng mang đến câu chuyện cảm động về tình cha con trong những gia đình Việt Nam. Bài viết này sẽ kể câu chuyện này một cách ngắn gọn, nhưng vẫn giữ được sự tươi mới để thu hút độc giả.

Một niềm hy vọng xa xôi

Năm 1946, anh Sáu bắt đầu cuộc kháng chiến chống Pháp và lên đường theo tiếng gọi của quê hương. Lúc đó, con gái anh, bé Thu, mới chỉ chưa đầy một tuổi. Sáu năm xa quê, xa nhà, anh Sáu mong một ngày trở về để gặp lại vợ con. Cuối cùng, khi kháng chiến kết thúc và anh được nghỉ ba ngày để về nhà, anh đã không kìm được sự phấn chấn và mong mỏi.

Niềm hy vọng tan vỡ

Anh Sáu không chờ xuồng cập bến, anh nhảy lên bờ ngay khi bước chạm đất và gọi tên con gái mình, Thu. Tuy nhiên, phản ứng của Thu đã khiến anh sững sờ và đau khổ. Bé Thu trốn chạy và gọi mẹ, không nhận ra anh là cha của mình. Anh cảm thấy đau lòng và tay anh buông như bị gãy.

Nỗ lực để làm quen

Trong ba ngày ngắn ngủi, anh Sáu nỗ lực tìm cách gặp con và làm quen với nó. Anh không đi xa, luôn ở bên con và chăm sóc cho nó. Nhưng mỗi khi anh chạm vào, con bé lại đẩy anh ra. Thu không nhận ra anh là cha nó và không chịu gọi anh là “ba”. Mẹ Thu bực bội, đòi nói một tiếng “ba” để kêu anh Sáu vào ăn cơm, nhưng Thu cứ trả lời: “Thì má cứ kêu đi”. Anh Sáu chỉ ngồi im và mong con gọi “ba” để ăn cơm, nhưng con bé cứ nói tróng: “Vô ăn cơm!”. Mỗi lần như vậy, anh Sáu chỉ cười và im lặng, hy vọng một ngày con sẽ gọi “ba”.

Sự chấp nhận và hiểu lầm

Bữa ăn tiếp theo, Thu trông nhà và được chị gái đi mua thức ăn. Thu không nói gì, chỉ lui cui dưới bếp. Khi nồi cơm sôi, Thu mới nhìn lên và nói “chắt nước giùm cái”. Anh Sáu nhắc nhở Thu phải gọi “ba chắt nước giùm con”, nhưng Thu không để ý và nói: “Cơm sôi rồi, nhão bây giờ!”. Anh Sáu vẫn im lặng, chờ sự thay đổi của con. Nhưng Thu lại lấy vá múc nước mà không gọi anh Sáu là “ba”. Anh Sáu cảm thấy đau lòng và tự hỏi mình làm sai chuyện gì.

Khi bé Thu nhận ra

Cuối cùng, trong ngày cuối của ba ngày nghỉ, anh Sáu phải trở về đơn vị làm nhiệm vụ mới. Trước khi anh rời đi, bé Thu chạy đến và gọi anh là “ba”. Tiếng kêu của Thu tràn đầy xót xa và cảm xúc, khiến mọi người bị xé ruột. Thu ôm chặt cổ anh và khóc, yêu cầu anh ở lại. Anh Sáu cũng không thể kìm được xúc động và khóc cùng với con. Con bé nói rằng nếu anh ở lại, con sẽ không để anh đi và muốn anh mua cho nó một cây lược ngà. Mọi người xúc động và tỏ ra tự hào về con bé thông minh. Bé Thu ôm chặt ba nó một lần nữa và nói muốn ba về. Cuối cùng, anh Sáu phải chia tay con mình mà không hy vọng rằng con sẽ gọi anh là “ba” một lần nữa.

Sự hiểu lầm và niềm đau

Anh Sáu đã hiểu rõ lý do tại sao bé Thu không gọi anh là “ba” trong ba ngày đó. Con bé không thể chấp nhận một người lạ, có gương mặt khác hẳn với hình ảnh “ba” mà mẹ nó đã nói với nó hàng ngày. Vết sẹo trên mặt anh làm bé Thu không nhận ra cha mình. Sau khi hiểu được lí do của vết sẹo đó, Thu mới cảm thấy xấu hổ và hối hận. Đây chỉ là một trong hàng ngàn trường hợp đau lòng khác mà gia đình phải đối mặt do hiểu lầm. Đây cũng là một sự thật đau lòng của Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp và Mỹ.

Những cảm xúc cuối cùng

Cuối cùng, sau khi nhận được lời “ba” từ con mình, anh Sáu cảm thấy hạnh phúc và đau lòng. Anh ôm con và khóc cùng, rồi nhẹ nhàng lau nước mắt và hôn lên tóc con bé. Bé Thu ôm chặt ba và nói: “Ba đi rồi ba về với con”. Mẹ bé Thu nhắc con rằng khi cần gọi ba, con phải nói “ba chắt nước giùm con”. Bà ngoại chúc mừng con bé và nói rằng con giỏi lắm, bà sẽ mua cho con một cây lược ngà. Bé Thu ôm chặt ba nó và yêu cầu ba về. Bây giờ, anh Sáu mới thấu hiểu tâm tư của con mình.

Truyện “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng là một câu chuyện đầy cảm xúc về tình cảm gia đình. Dù chiến tranh đã qua đi nhưng câu chuyện này vẫn luôn gợi lại những cảm xúc sâu lắng trong lòng người đọc. Sức mạnh của chiếc lược ngà và giọt nước mắt của bé Thu khi nhận được nó ám ảnh chúng ta. Chiếc lược ấy đã làm sao và câu chuyện tiếp theo sẽ ra sao, chúng ta hẹn gặp trong chương trình kể chuyện theo sách lần tới. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe!

About The Author