Đời thừa | Truyện ngắn Nam Cao

Từ muốn nói điều gì đó với Hộ, nhưng không dám làm phiền khi thấy Hộ đang đọc sách một cách chăm chú. Hình ảnh của Hộ, với đôi mắt sáng quắc và cái mặt hốc hác, khiến Từ sợ hãi. Từ đau khổ vì bị tình nhân bỏ rơi cùng đứa con mới chào đời. Nhưng Hộ đã đứng lên bảo vệ và chăm sóc Từ. Họ kết hôn, và Hộ nuôi Từ, con và mẹ già của Từ. Tuy nhiên, cuộc sống khổ đau và gánh nặng của gia đình khiến Hộ phải làm việc vất vả. Mỗi lần Hộ đọc lại những tác phẩm của mình, hắn cảm thấy đau đớn và thất vọng vì không mang lại giá trị cho văn chương.

Một ngày, Hộ nhận được tin tốt là một cuốn sách của mình sắp được dịch ra tiếng Anh. Tuy nhiên, cảm giác hạnh phúc chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn. Hộ bị thức ăn, thuốc men và tiền nhà cạn kiệt. Cuộc sống khắc nghiệt khiến Hộ trở nên căng thẳng và gắt gỏng. Nhưng Từ vẫn kiên nhẫn và yêu thương chồng. Cô hiểu rằng Hộ cũng khó khăn và cần được ủng hộ thêm.

Sáng hôm sau, Hộ tỉnh dậy cảm thấy mệt mỏi và đau nhức. Hắn nhìn Từ nằm bên cạnh và cảm thấy xót thương. Từ đã tạo ra một ấm nước để Hộ uống và nuôi con nhỏ. Hộ ôm chặt bàn tay nhỏ bé của Từ và khóc. Hắn cảm thấy mình là một người khốn nạn. Nhưng Từ nhanh chóng an ủi và khẽ hát cho con. Từ là người hiểu và yêu thương Hộ.

Hộ nhận ra rằng sự thương yêu và ủng hộ của Từ là một món quà quý giá. Hắn nhìn chằm chằm vào Từ và thấp thỏm nghĩ về tình yêu và sự hy sinh của người vợ. Hộ thấy mình đã không làm đủ cho Từ và gia đình. Cuối cùng, Hộ nhìn con ngủ và nhìn Từ cười. Họ biết rằng dù cuộc sống có khó khăn, tình yêu và sự ủng hộ của họ sẽ vượt qua mọi khó khăn.

About The Author