Quan hệ gia đình là một không gian tình yêu và ấm áp, nơi mà mỗi thành viên được thỏa mãn cảm xúc và nhu cầu vật chất, cảm nhận sự bảo vệ trước những áp lực của cuộc sống. Tuy nhiên, với sự phát triển của kinh tế và đời sống, ngày càng có nhiều trường hợp “bạo lực gia đình”. Hiện nay, bạo lực gia đình không chỉ nhằm vào phụ nữ, mà còn ảnh hưởng đến “tương lai đất nước” – trẻ em. Trẻ em sống trong môi trường gia đình bạo lực và chịu sự ảnh hưởng của nó sẽ không thể phát triển hoàn chỉnh về thể chất và nhân cách.
Việc bảo vệ quyền trẻ em là trách nhiệm của mọi người, gia đình và xã hội, đặc biệt chú trọng đến các quyền bảo vệ và chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ em. Luật Bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em đã quy định các quyền cơ bản của trẻ em ở Việt Nam từ năm 2004. Tuy nhiên, tình trạng bạo lực trẻ em trong gia đình vẫn ngày càng nghiêm trọng và trở thành một vấn đề nổi cảm trong xã hội.
Theo thống kê của Bộ Lao động – Thương binh xã hội, có hơn 25 triệu trẻ em ở Việt Nam, chiếm 29% tổng dân số. Trong số đó, hơn 1,4 triệu trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt và hơn 1,2 triệu trẻ em bị khuyết tật. Tuy nhiên, tình trạng bạo hành, xâm hại và bóc lột trẻ em vẫn diễn biến phức tạp và gây phiền toái cho xã hội. Số vụ bạo hành trẻ em từ năm 2009 đến năm 2011 đã tăng từ 3000 lên 7000. Đây chỉ là số liệu vụ việc được phát hiện và xử lý, trong khi số thực tế có thể còn cao hơn rất nhiều.
Có nhiều hình thức bạo hành trẻ em như bạo hành thể xác, tình dục và tinh thần. Những hành động bạo lực này gây tổn thương nghiêm trọng cho cuộc sống tình cảm và sức khỏe của trẻ em. Nguyên nhân dẫn đến tình trạng bạo hành trẻ em trong gia đình là do nhận thức chưa đầy đủ về quyền trẻ em, thiếu hiểu biết về pháp luật, sự căng thẳng trong cuộc sống, tệ nạn xã hội, tình trạng kinh tế khó khăn và bất bình đẳng giới.
Để giảm bạo hành trẻ em trong gia đình, xã hội cần nâng cao nhận thức và trách nhiệm của gia đình, nhà trường và cộng đồng. Cần thực hiện các hoạt động truyền thông và giáo dục để tăng cường kiến thức, pháp luật và kỹ năng bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em. Cần hoàn thiện hệ thống pháp luật về bảo vệ trẻ em và tăng cường sự phối hợp giữa nhà trường, gia đình và xã hội. Ngoài ra, cần xây dựng môi trường sống an toàn và thân thiện cho trẻ em, đẩy mạnh hệ thống dịch vụ bảo vệ trẻ em và tăng cường năng lực quản lý về bảo vệ trẻ em.
Trẻ em là tương lai của đất nước, và đây là một vấn đề cần được quan tâm và giải quyết một cách nghiêm túc. Chỉ khi mọi người cùng nhau làm việc để ngăn chặn và loại bỏ bạo lực trẻ em trong gia đình, các em mới có cơ hội sống hạnh phúc và phát triển toàn diện.