Chữ người tử tù là một câu chuyện đầy cảm xúc với tình huống truyện độc đáo và kịch tính. Truyện đã khắc họa thành công hình tượng của nhân vật Huấn Cao – một tài năng vượt trội, có tâm hồn trong sáng và khí phách hiên ngang, bất khuất. Qua nhân vật Huấn Cao, tác giả Nguyễn Tuân đã truyền đạt khẩu hình thẩm mỹ của mình, khẳng định sự bất tử của cái đẹp và thể hiện lòng yêu nước sâu sắc.
Huấn Cao là một con người có nhiều tài năng, không chỉ là một nhà văn xuất sắc và một người viết chữ giỏi, mà còn có khả năng bẻ khoá và vượt ngục. Tuy sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhà nho, nhưng Huấn Cao không chấp nhận chạy theo danh lợi và đi theo trào lưu thời đại. Ngược lại, ông luôn tôn trọng và giữ vững “thiên lương” và “đức tính”, và sử dụng tài năng của mình để tạo ra những tác phẩm nghệ thuật độc đáo, sáng tạo.
Quản ngục thấy phẩm chất cao quý của Huấn Cao và khả năng viết chữ tuyệt vời của ông, và quyết định cho ông có điều kiện để sáng tác. Quản ngục hiểu rằng, sáng tác và viết chữ là niềm đam mê của Huấn Cao, và ông muốn giữ được cái đẹp trong thế giới xa hoa và bạo lực của nhà giam. Quản ngục ngưỡng mộ tấm lòng của Huấn Cao và biết rằng ông sẽ không để phụ lòng tri kỉ của những người bạn của mình.
Tuy cảnh đời không công bằng, nhưng Huấn Cao vẫn kiên nhẫn và tự tin trong chính mình. Ông không sợ bị hành hình và không chấp nhận chịu bất cứ áp lực nào. Ông tin rằng, sẽ có một ngày tuyệt vời khi ông được tự do và có điều kiện tạo ra những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời hơn nữa.
Truyện Chữ người tử tù là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời của tác giả Nguyễn Tuân. Tác phẩm này không chỉ khắc hoạ rõ nét tính cách và tình huống kịch tính của nhân vật, mà còn thể hiện rõ tài năng và khả năng sử dụng ngôn ngữ phong phú của tác giả.