Nguyễn Khoa Điềm đã viết: “Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình. Phải biết gắn bó và san sẻ. Phải biết hóa thân cho dáng hình xứ xở. Làm nên Đất Nước muôn đời…”
Đoạn thơ “Đất Nước” của Nguyễn Khoa Điềm là một lời tâm sự chân thành về tình yêu quê hương, văn hóa truyền thống của dân tộc. Nhà thơ đã thể hiện sự tự ý thức sâu sắc về tình người và vai trò quan trọng của tuổi trẻ trong cuộc chiến chống xâm lược.
Đất Nước tồn tại trong từng cá nhân và kết tinh trong mỗi con người. Chúng ta không chỉ thuộc về bản thân, mà còn thuộc về đất nước. Mỗi cuộc đời đều được thừa hưởng những giá trị vật chất và tinh thần của dân tộc. Vì vậy, chúng ta có trách nhiệm bảo vệ và phát triển đất nước. “Đất Nước” trong đoạn thơ là lời nhắn nhủ danh riêng cho “em”, mang tính chất tâm sự riêng tư của nhà thơ. Nó thể hiện tấm lòng và ân tình sâu đậm của nhà thơ, là sự gắn bó sâu nặng với nhân dân và đất nước trong quá trình chiến đấu gian khổ.
Đất Nước không chỉ là khái niệm trừu tượng mà còn hiện hữu trong từng con người. Cuộc sống của mỗi cá nhân chỉ có ý nghĩa khi biết gắn bó và san sẻ cùng nhân dân và đất nước. Mỗi người đều có trách nhiệm gìn giữ và phát triển đất nước, truyền đạt lại cho các thế hệ sau. Chúng ta cần hóa thân cho sự tồn tại về hình thức và nội dung, truyền thống tình yêu và sự bất tử muôn đời.
Đoạn thơ này là một lời nhắn nhủ tới thế hệ trẻ về trách nhiệm với đất nước. Mặc dù nó là một đoạn thơ chính luận, nhưng ta không cảm thấy điều đó như một lời “giáo huấn”, mà chỉ như lời tự nhủ, tự dặn mình, chân thành, tha thiết…
Đất Nước – Máu xương của chúng ta, chúng ta phải hiểu và yêu thương. Hãy hóa thân cho nền đất tuyệt vời này và tạo nên một đất nước vững bền muôn đời.
Tham khảo:
- Nguyễn Khoa Điềm là một nhà thơ trẻ tài năng của thời kỳ chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Đoạn trích “Đất Nước” là một ví dụ điển hình cho cái đẹp của thơ của Nguyễn Khoa Điềm.
- Đất Nước không chỉ tồn tại qua những con người và những thế hệ tiếp theo. Nó còn là một khát vọng về một cuộc sống hòa bình và tươi đẹp hơn nữa.