Nguyễn Tuân, một cái tên không thể không nhắc đến khi nói về văn xuôi Việt Nam hiện đại. Ông là một nhà văn, một nghệ sĩ với phong cách nghệ thuật độc đáo và sâu sắc. Với sự tài hoa và uyên bác, Nguyễn Tuân đã để lại dấu ấn mãi mãi trong lịch sử văn chương.
Contents
Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân
Nguyễn Tuân có một phong cách nghệ thuật rất độc đáo và sâu sắc. Trước Cách mạng tháng Tám, ông có thể được mô tả bằng một từ duy nhất: “ngông”. Phong cách này được thể hiện rõ qua từng trang viết của ông, khi muốn chứng tỏ tài hoa uyên bác của mình. Mọi sự vật được miêu tả, dù chỉ là những điều nhỏ nhặt như ẩm thực, cũng thể hiện sự quan sát và hiểu biết sâu sắc về văn hoá và mỹ thuật.
Sau Cách mạng tháng Tám, phong cách của Nguyễn Tuân đã có sự chuyển biến quan trọng. Ông không còn đối lập giữa quá khứ và hiện tại, tương lai. Văn của Nguyễn Tuân trở nên định đạc, cổ kính nhưng vẫn trẻ trung và hiện đại.
Nguyễn Tuân học theo “chủ nghĩa xê dịch”, khiến ông trở thành nhà văn của những tính cách phi thường, của những tình cảm cảm giác mãnh liệt và của những phong cảnh tuyệt mĩ. Ông còn là một người yêu thiên nhiên tha thiết, với nhiều phát hiện tinh tế và độc đáo về núi sông cây cỏ trên đất nước. Phong cách tự do phóng túng và ý thức sâu sắc về cái tôi cá nhân đã khiến Nguyễn Tuân tìm đến thể tuỳ bút như một điều tất yếu.
Đóng góp cho văn học Việt Nam
Nguyễn Tuân còn có đóng góp không nhỏ cho sự phát triển của ngôn ngữ văn học Việt Nam. Sau Cách mạng tháng Tám, phong cách của ông có những thay đổi quan trọng. Ông vẫn tiếp cận thế giới con người thiên về phương diện văn hóa nghệ thuật, nhưng giờ đây ông còn tìm thấy chất tài hoa nghệ sỹ ở cả nhân dân đại chúng. Ông chỉ sử dụng giọng khinh bạc để chỉ những mặt tiêu cực của xã hội hoặc để ném vào kẻ thù của dân tộc.
Những kiệt tác văn chương của Nguyễn Tuân
Có nhiều kiệt tác văn chương mang phong cách nghệ thuật rất đặc trưng của Nguyễn Tuân. “Vang bóng một thời” (1940), “Sông Đà” (1960), “Hà Nội ta đánh Mĩ giỏi” (1972), “Tờ hoa” (1966) là một vài ví dụ điển hình.
Trong những tác phẩm này, Nguyễn Tuân đã khắc họa một cách uyên bác những hình ảnh đẹp tuyệt vời. Ông tìm thấy cái đẹp trong cuộc sống, trong những tài hoa phi thường, trong văn hoá và mĩ thuật. Từ cách uống trà, thưởng lan, cho đến những cảnh thiên nhiên như con sông Đà “tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình…”, người lái đò “tay lái ra hoa”, và nhiều hình ảnh khác, tất cả đã được Nguyễn Tuân soi chiếu một cách tài hoa, hấp dẫn.
Kết luận
Nguyễn Tuân đã để lại dấu ấn sâu đậm trong nền văn xuôi Việt Nam. Với phong cách nghệ thuật độc đáo và sáu sắc, ông đã truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ văn học Việt Nam. Vì vậy, không thể bỏ qua ông khi nói về những tên tuổi văn xuôi lừng danh của đất nước.