Trong văn học Việt Nam, Nguyễn Tuân đã để lại dấu ấn đặc biệt với phong cách nghệ thuật sáng tạo và sắc sảo của mình. Với tài hoa độc đáo, ông đã tạo ra những tác phẩm văn chương đẹp mắt và sâu sắc. Hãy cùng nhau khám phá những đặc điểm nghệ thuật của nhà văn Nguyễn Tuân.

1. Tính ngang tàng và kiêu bạc của Nguyễn Tuân

Phong cách của Nguyễn Tuân được thể hiện rõ nhất trong từ “ngông”. Chữ ngông thể hiện tính ngang tàng, kiêu bạc và độc đáo của nhà văn. Mỗi trang viết của ông đều chứng tỏ sự độc đáo và tài hoa uyên bác; mỗi nhân vật trong tác phẩm đều là những nghệ sĩ xuất chúng trong nghề nghiệp; mọi sự vật được miêu tả đều được quan sát chủ yếu từ phương diện văn hoá mĩ thuật.

Trước cách mạng, Nguyễn Tuân tìm kiếm cái đẹp trong thời “vang bóng một thời”. Những nhân vật mà ông yêu thích thường thuộc thế giới vang bóng ấy. Sau cách mạng, ông không đối lập quá khứ với hiện tại mà luôn tìm thấy tài hoa nghệ sĩ ở cả những con người bình thường.

Nguyễn Tuân luôn khao khát những cảm giác mới lạ và không thích những điều phẳng nhạt, khuôn phép. Ông thích những điều độc đáo, mãnh liệt và tuyệt mĩ của gió, bão, núi cao và rừng thiêng. Tình yêu thiên nhiên của ông là rất tha thiết, với những phát hiện độc đáo về núi sông cây cỏ nước.

2. Sự đa dạng và sáng tạo trong tác phẩm của Nguyễn Tuân

Nguyễn Tuân là nhà văn có tài hoa nghệ thuật đa dạng và sáng tạo. Ông vận dụng con mắt của nhiều ngành văn hóa, nghệ thuật khác nhau để tăng cường khả năng quan sát và diễn tả của nghệ thuật ngôn từ. Điều này khiến cho những trang văn của Nguyễn Tuân tràn đầy thông tin và sắc màu.

Nguyễn Tuân thích tự do và phóng túng, điều đó khiến ông thành công hơn cả với thể loại “văn độc tấu” – thể loại tùy bút. Ông là người biết quý trọng nghề nghiệp của mình và luôn tìm tòi, sáng tạo, đặc biệt là trong việc sử dụng ngôn từ nghệ thuật.

3. Sự thống nhất và chuyển biến trong phong cách nghệ thuật

Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân trước và sau cách mạng tháng Tám 1945 có sự thống nhất và chuyển biến đáng chú ý. Trước cách mạng, ông tìm kiếm cái đẹp trong quá khứ và thế giới nhân vật của ông là những con người thuộc thời vang bóng. Sau cách mạng, ông không chỉ nhìn nhận cái đẹp ở quá khứ mà còn ở hiện tại và tương lai; ông cũng nhìn ra rằng tài hoa không chỉ ở những con người phi thường mà còn ở những người lao động bình thường.

Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân trước và sau cách mạng đều dựa trên sự quan sát, khám phá và miêu tả sự vật và con người. Ông luôn nhìn nhận cái đẹp là những hiện tượng gây ấn tượng sâu đậm và đập mạnh vào giác quan nghệ sĩ. Ông sử dụng thể văn tùy bút để thể hiện cái tôi chủ quan của mình và tạo hình nhân vật và cảnh vật độc đáo.

4. “Người lái đò sông Đà” – Tuyệt phẩm tiêu biểu của phong cách Nguyễn Tuân

Trong những tác phẩm của Nguyễn Tuân, “Người lái đò sông Đà” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của ông sau cách mạng. Tác phẩm này đầy cảm hứng và tạo hình độc đáo.

Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân trong “Người lái đò sông Đà” được thể hiện thông qua tùy bút của ông. Nhà văn đã thể hiện cái tôi độc đáo, phong phú và tài hoa trong việc xây dựng nhân vật và cảnh vật. Ông đã khám phá vẻ đẹp của sông Đà dưới góc độ là một công trình nghệ thuật kì diệu của tạo hóa. Sông Đà trong tác phẩm không chỉ là một con sông mà còn là một nhân vật có cái tôi riêng, có tâm trạng, và có hoạt động phong phú, phức tạp. Nhà văn đã tạo hình người lái đò với trí dũng và tài hoa trong nghề leo ghềnh vượt thác.

Nguyễn Tuân cũng đã thể hiện sự đa dạng và sáng tạo trong việc sử dụng ngôn từ. Tác phẩm này chứa đựng những câu văn giàu giá trị tạo hình, với những so sánh và liên tưởng phong phú. Câu văn được sắp xếp một cách nhịp nhàng và giàu nhịp điệu, tạo ra hiệu ứng hài hòa và đặc biệt.

Với phong cách nghệ thuật độc đáo và sáng tạo, Nguyễn Tuân đã góp phần làm phong phú văn học Việt Nam và để lại dấu ấn đặc biệt trong lòng người đọc.

About The Author