Suy nghĩ về câu nói: Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được...

Suy nghi ve cau noi tri tue giau len nho cai no nhan duoc

Trí tuệ và tâm hồn là hai phương diện quan trọng thể hiện giá trị của con người trong đời sống xã hội. Đến việc hoàn thiện hai phương diện trí tuệ và tâm hồn của con người, chúng ta cần không ngừng học hỏi và có sự quan tâm, chia sẻ với những người xung quanh để nuôi dưỡng đời sống tâm hồn. Một câu nói có ý nghĩa sâu sắc về việc này là: “Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được. Con tim giàu lên nhờ cái nó cho đi”.

Giải thích ý kiến

  • Trí tuệ là vốn kiến thức và hiểu biết sau quá trình nhận thức, tư duy bằng việc quan sát, học hỏi, tiếp thu. Trí tuệ của con người ngày càng giàu có khi người đó biết tiếp nhận, làm mới tri thức và không ngừng học hỏi.
  • Cõn tim chính là tình cảm, cảm xúc và thuộc về tinh thần của con người.

Bài học về trí tuệ và tâm hồn

Theo cái công thức trên, khi trí tuệ của con người tăng lên nhờ việc học hỏi và tiếp thu kiến thức, kinh nghiệm từ nguồn tri thức của nhân loại, thì trí tuệ của người ta cũng được nâng cao. Đồng thời, khi trái tim giàu lòng yêu thương và nhân ái, con người sẽ biết sử dụng trí tuệ để làm những điều có ý nghĩa cho người khác. Mối quan hệ giữa sự giàu có của trí tuệ và con tim là rất sâu sắc và có tác động qua lại.

Chúng ta cần không ngừng bồi đắp trí tuệ và nuôi dưỡng đời sống tâm hồn để cân bằng, hài hòa hai phương diện. Điều này được nhắc nhở qua câu nói: “Nếu có hai cái bánh mì, tôi sẽ bán một cái để mua hoa hồng. Cả tâm hồn, cũng cần phải được ăn uống”. Đồng thời, chúng ta cần lên án, phê phán những người có trí tuệ nhưng sống vô tâm, ích kỷ và tàn nhẫn với những người xung quanh.

Với những điều đã phân tích, chúng ta có thể khẳng định câu nói trên đã mang lại một bài học sâu sắc về việc rèn luyện, bồi dưỡng trí tuệ và tâm hồn. Là những người trẻ đang ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta cần tích cực, nỗ lực trong học tập, rèn luyện, không ngừng học hỏi để nâng cao hiểu biết và luôn quan tâm, chia sẻ với những người xung quanh, bởi: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” (Trịnh Công Sơn).

About The Author