Với tình huống 3, khi chồng xa nhà, Vũ Nương trở thành một người vợ mẫu mực. Dù sống xa nhau, nhưng nỗi nhớ chồng của cô ấy vẫn kéo dài suốt năm tháng. Môi trường xung quanh cô ấy chỉ có hình ảnh “bướm bay trong vườn” – mùa xuân tươi vui, và “mây che kín núi” – mùa đông lạnh buốt. Điều này chỉ ra sự trôi chảy của thời gian. Ngoài ra, cô ấy còn là một người mẹ hiền, chăm sóc con cái và chăm sóc mẹ già yếu đau. Cô ấy lo lắng cho thuốc thang, cầu nguyện, và luôn dịu dàng và chu đáo. Đặc biệt, lời cuối cùng của mẹ chồng thể hiện sự công nhận và đánh giá cao sự đóng góp của Vũ Nương cho gia đình chồng. Khi mẹ chồng qua đời, cô ấy rất buồn và chuẩn bị tang lễ như đối với cha mẹ ruột của mình.

Trong tình huống 4, khi bị chồng nghi ngờ, Vũ Nương đã có 3 lời thoại:

  1. Cô ấy giải thích để chồng hiểu thêm về tấm lòng của mình. Vũ Nương nói về thân phận, tình cảm vợ chồng và khẳng định lòng chung thủy và trong sáng của mình. Cô ấy cầu xin chồng đừng nghi ngờ, vì cô đã cố gắng hết sức để hàn gắn hạnh phúc gia đình đang gặp hiểm họa.

  2. Cô ấy diễn tả sự đau khổ và thất vọng khi không hiểu vì sao bị xử phạt không công bằng, bị “mắng nhiếc… và đuổi đi”, mặc dù “người hàng xóm cùng họ hàng đã bênh vực và biện hộ”. Hạnh phúc gia đình đã bị phá vỡ và niềm khao khát của cô ấy đã tan biến. Tình yêu không còn trung thành như trước. Cô ấy cho biết rằng nỗi đau này không thể làm lại được, và không thể quay trở lại núi Vọng Phu như trước đây.

  3. Cô ấy cảm thấy thất vọng đến cùng điểm, hôn nhân không thể được hàn gắn. Vũ Nương tìm cảm hứng từ con sông quê hương để thể hiện tấm lòng trong sáng của mình. Cô ấy đã tắm sạch, đến bến Hoàng Giang, nhìn lên trời và than rằng… Lời than như một lời nguyền, cầu xin thần sông chứng giám sự oan trái và trong sạch của cô. Trong đoạn này, tình tiết được sắp xếp một cách căng thẳng. Vũ Nương bị đẩy đến bước đường cùng, mọi thứ đã mất, và cô ấy phải chấp nhận số phận sau tất cả những nỗ lực không thành. Hành động này của cô ấy là một hành động cuối cùng quyết đoán để bảo vệ danh dự của mình. Nó mang trong mình sự tuyệt vọng đắng cay, nhưng cũng có sự chỉ đạo từ lí trí, không phải là hành động bởi sự giận dữ như trong truyện cổ tích.

Tóm lại, Vũ Nương là một người phụ nữ xinh đẹp, hiền lành, và biết suy nghĩ. Cô ấy đối xử tốt với mẹ chồng và là một người vợ trung thành. Cô ấy đã đặt hết tâm huyết để xây dựng hạnh phúc gia đình. Với tất cả những phẩm chất tốt này, cô ấy xứng đáng nhận được hạnh phúc trọn vẹn. Nhưng đáng tiếc, cô ấy đã phải chịu đựng một cái chết oan uổng và đau khổ.

About The Author